Trung úy Dante Bailey nhìn sâu vào đôi mắt của thiếu úy Raphael Heinsworth, ánh sáng từ bóng đèn phát ra nhấp nhô trên gương mặt cậu trẻ. Dante có thể cảm nhận được những xáo trộn trong tâm hồn của mình, nhưng bản thân không thể từ chối điều gì mà Raphael đang nói.
"Tình cảm của em dành cho anh không đến từ hồi lớn hay tái tạo, mà hoàn toàn chân thành," Raphael nói, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự kiên định không thể lung lay.
Dante gật đầu, cố tỏ ra chín chắn bằng cách nhấc mép miệng lên một chút. "Raphael, anh cần thời gian để suy nghĩ. Chúng ta không thể cuốn vào mối quan hệ này mà không chắc chắn."
Raphael nhẫn nhịn, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi Dante. "Em hiểu, Dante. Nhưng chúng ta không thể giấu diếm cảm xúc mãnh liệt của mình mãi được. Và không phải lúc nào cũng có thời gian để chờ đợi."
Hai người đàn ông trẻ đối diện nhau trong căng thẳng, những biểu cảm trái ngược vẫn hiện hữu trên khuôn mặt. Sâu bên trong họ, những bí ẩn và mâu thuẫn vẫn chưa được khám phá hoàn toàn, tạo nên một màn đêm tối của tâm hồn.
Dante nhấp mạnh vào hơi thở, bước lại gần Raphael. "Chúng ta sẽ giải quyết. Thời gian sẽ chỉ ra điều đúng đắn nhất cho chúng ta."