Ánh hoàng hôn dần buông xuống, tạo nên một bầu không khí huyền bí và lãng mạn. Jinwoo và Colton vẫn đứng im, nhìn nhau trong im lặng, như hai vị thần của ánh sáng và bóng tối đối diện nhau trên đỉnh núi cao. Cả hai cảm nhận được những xung đột trong tâm hồn đang bùng cháy, nhưng họ không thể rời mắt khỏi đối phương, như muốn đọc hiểu từng suy nghĩ đang vấn vương trong đầu đối phương.
Dưới ánh hoàng hôn rực rỡ, Jinwoo bắt đầu biểu lộ cảm xúc trước. "Anh muốn biết tại sao em lại rời đi, Colton. Anh đã luôn đợi chờ, luôn tin tưởng..."
Colton nhếch môi, vẻ mặt không một chút biểu cảm. "Tôi đã nhận ra rằng, thực sự tình yêu không phải lúc nào cũng đẹp đẽ như chúng ta nghĩ. Tôi cần thời gian để trưởng thành, để hiểu rõ bản thân và tình cảm của mình."
Những lời tâm sự trăn trở chỉ kéo dài trong chốc lát, khi một tiếng động lạ từ phía xa vang lên, làm cả hai quay lại nhìn. Cái nhìn kinh hoàng từ đôi mắt của họ khiến cho không khí trở nên ám ảnh hơn bao giờ hết. Đâu đó, một bóng người đang từ từ tới gần, ánh đèn hoàng hôn lóe sáng trên gương mặt xanh xao của một người không hề quen thuộc.
"Chúng ta đã bắt đầu trò chơi của riêng mình, Jinwoo và Colton. Hãy xem tôi là người chiến thắng trong cuộc chơi tình ái này!" Người đó nói, giọng nói lạnh lùng, ánh mắt tàn nhẫn đầy ám ảnh.
Và từ đó, một dòng chảy tình yêu, sự ganh đua và âm mưu đen tối bắt đầu lan tỏa, kéo theo những biến cố khó lường và những khám phá đau lòng mà cả hai không thể lường trước. Trò chơi đã bắt đầu, và không ai có thể đoán trước được ai sẽ là người giành chiến thắng trong cuộc đấu trí, đấu trái tim này.