Bên trong căn phòng lớn với ánh đèn flash sặc sỡ, Dylan đứng trước ống kính như một nam thần được tôn vinh. Mọi ánh nhìn, mọi cử động, mỗi chi tiết nhỏ đều bị ghi lại, tạo nên bức tranh hoàn hảo của sự lấp lánh và quyền lực. Tuy nhiên, bên dưới ánh sáng chói lọi ấy, Dylan cảm thấy lớp mặt nạ hoàn hảo của mình đang bắt đầu phai nhạt.
Nhiếp ảnh gia kỳ lạ đó, với đôi mắt sắc bén như dao mổ, luôn khiến Dylan cảm thấy như đang bị xuyên thấu từng tia ánh sáng. Liệu họ đang ẩn chứa điều gì đó sau những bức ảnh đầy sắc nét ấy? Dylan không thể không tự hỏi khi bước vào từng cử động đều khiến anh lạnh sôi trong lòng.
Và rồi, khi bức ảnh cuối cùng được chụp, sự thật bắt đầu hé mở trước mắt Dylan. Ánh flash tắt đi, màn lớp vẻ hoàn hảo tan biến, để lộ ra một Dylan khác hoàn toàn - một người không chỉ là hình tượng lấp lánh, mà còn là một cô đơn, một người đầy ám ảnh và nổi loạn từ bên trong.
Và giờ đây, khi mặt nạ rơi, khi tâm hồn hóa thành ngọn lửa bùng cháy, Dylan nhận ra rằng, con đường mà anh đang đi không phải lúc nào cũng bằng phẳng. Dẫu vẻ ngoài hoàn hảo có thể thu hút mọi ánh nhìn, nhưng chỉ có sự chân thật và sâu thẳm bên trong mới thật sự làm nên giá trị của một con người. Và có lẽ, đó mới chính là sứ mệnh thực sự của Dylan trên con đường sự nghiệp của mình.