Trên bãi cát nơi ánh nắng mặt trời chiếu rọi, Zhang Qian đứng đối diện với kẻ thù từng là người đồng đội trung thành của mình. Bước chân run rẩy trên mặt đất, anh cảm thấy như bị đâm thẳng vào lòng tin của mình. Câu hỏi vang lên trong đầu anh: "Tại sao?". Nhưng không có câu trả lời, chỉ còn lại sự lạnh lùng và ánh mắt trắng băng của kẻ phản bội.
Trận chiến bắt đầu, âm thanh của võ công đỉnh cao vang lên, những đòn đánh mạnh mẽ và linh hoạt nhưng cả hai đều biết rằng, đây không chỉ là cuộc đối đầu võ thuật thông thường. Đằng sau từng đòn đánh là sự phản bội, sự phụ lòng và đau khổ. Nước mắt của Qian không rơi, chỉ còn lại sự quyết tâm vươn lên từ trong cơn đau khổ.
Dù mệt mỏi, dù đau đớn, Qian không chấp nhận bị đánh bại. Với mục tiêu thanh lịch và công bằng, anh giơ cao kiếm, quyết tâm chấm dứt cuộc chiến, không chỉ là để bảo vệ danh dự cá nhân mà còn để chứng minh rằng, sự cao quý trong võ học không bao giờ phai nhạt.