Trước mắt Diệp Hiên, cánh cổng khổng lồ màu đỏ rực sáng như lẽ ra từ thế giới thần bí. Ánh sáng chói lọi từ bên trong cổng phản chiếu lên gương mặt anh, khiến đám mây đen tối phía trên trời bỗng dưng tan biến như sương mù giữa trưa hè. Một giọt nước ẩm ướt rơi lên tay Diệp Hiên, như một thông điệp từ những linh hồn đã ngủ quên hàng nghìn năm. Anh nhận ra đây không phải là trò mộng mị, mà là sự thật khắc khoải từ cõi cổ xưa.
Những bí ẩn tối tăm từ Hồng Mông thế giới bắt đầu hé mở trước mắt anh. Những sinh vật quái dị, những thử thách không lối thoát, những khám phá về thế lực vô cùng mạnh mẽ mà con người không thể thấu hiểu. Diệp Hiên không thể không thốt lên bên tai mình rằng, cuộc phiêu lưu này không chỉ là việc vượt qua chính bản thân mình, mà còn là việc đối mặt với cả thế giới sục sôi của hắn.
Nhưng từ bên trong cõi tăm tối, anh cảm nhận được sự bùng nổ của một lửa hận thù đã cháy ngùn ngụt trong lòng. Một giấc mơ tưởng chừng êm đềm, bỗng nhiên biến thành một nỗi ám ảnh không thể thoát khỏi. Diệp Hiên nhận ra rằng, để đối mặt với định mệnh và vượt qua cảm giác vô địch, anh cần phải học cách yêu thương, tha thứ và chấp nhận bản thân mình. Chỉ khi đó, anh mới có thể thật sự trở thành con người mạnh mẽ mà anh luôn mong muốn.
Với tinh thần quyết tâm, Diệp Hiên bước vào cánh cổng và chìm sâu vào thế giới đầy gai góc của Hồng Mông, với niềm tin rằng, dù cho cuộc đời có đầy rẫy thử thách, anh cũng sẽ không bao giờ từ bỏ giấc mơ của mình.