Dưới ánh đèn lung linh rực rỡ của quán bar, Hứa Tùy bước chân nhẹ nhàng, nhưng trong lòng lại nổi lên sóng to bất thường khi gặp lại Châu Kinh Trạch - người cô từng trốn tránh suốt thời gian qua. Anh đối diện cô với ánh mắt sâu thẳm, kiêu hãnh và đầy quyền lực, khiến cho cô có cảm giác như bị cuốn hút vào một lực lượng vô hình mà anh tỏ ra là chủ nhân.
"Em không thể chạy khỏi anh được nữa đâu," Châu Kinh Trạch thì thầm, giọng điệu lạnh lùng nhưng chứa đựng sức mạnh đủ để khiến Hứa Tùy run sợ.
Hứa Tùy nhấp nhô từng bước lui về phía sau, nhưng cơ thể anh vững chãi giữa đường đi của cô, không cho cô lối thoát. "Vì sao là anh?" Cô hỏi, giọng nói nhỏ nhẹ truyền tải sự lạc quan và yếu đuối.
Châu Kinh Trạch gần hơn, ánh mắt sắc bén khoan thẳng vào đôi mắt của cô. "Vì em đã là ánh sáng duy nhất giữa bóng tối của anh," Anh đáp, giọng điệu âm nhạc lưu luyến, khiến cho những tâm hồn đối lập giữa họ dần dần hòa quyện.
Những lời nói của Châu Kinh Trạch như một lời nguyền mạnh mẽ đưa Hứa Tùy sâu vào vòng quay của tình yêu đầy biến động. Chưa bao giờ cô nghĩ rằng anh có thể đem lại cho cô cảm giác bình yên như vậy. Và giữa những sáng tạo tình yêu, giữa những trở ngại và thử thách mà cuộc sống đặt ra, hai tâm hồn đấu tranh tìm lối thoát, nhưng cuối cùng lại tự ngã vào vòng tay của nhau, chứng minh rằng tình yêu không phải chỉ cần sự hoàn hảo mà còn cần sự kiên trì và bản lĩnh để vượt qua mọi thử thách.