Trong màn đêm u tối, Anh Sơ vụt qua hàng cây dày đặc, bước chân không gặp mặt đất như cảm giác bất tận kéo lê cô về phía trước. Cô không rõ phải tin vào cái gì nữa, nếu như đây là giấc mơ trường học mà cô đã từng mơ ước hay sự thật hiển nhiên phía trước mắt. Một vùng đất lạ mắt, bậc thang dẫn lên tòa tháp cao vút nằm ẩn mình giữa những tâm bụi rậm rạp.
Bước chân cô chậm rãi, trái tim bắt đầu đập nhanh hơn khi ánh mắt cô nhìn thấy bóng lưng đang bước nhanh về phía nơi ngọn đèn mờ sáng lung linh. Chàng trai ấy, bí ẩn và đầy uy lực, mỗi bước đi như để lại dấu ấn trên cả bầu trời đêm tối kia. Anh ta không hề chú ý đến sự hiện diện của cô, nhưng bất ngờ, trong chớp mắt, một con quái vật kỳ lạ lao tới từ bóng tối, vươn mình với ác ý rõ ràng.
Anh Sơ nhận ra mình không thể nhìn thấy con quái vật, nhưng trực giác đã thôi thúc cô hành động ngay lập tức. Với tất cả dũng khí mà bản thân cô có, cô vung chiếc cây gậy duy nhất đang cầm trên tay và lao vào hướng con quái vật đang hút ánh sáng. Không phút chút suy nghĩ, cô chỉ biết rằng mình phải bảo vệ chính mình, bảo vệ vùng đất này, và bảo vệ người kia đang đi về phía tháp.
Những âm thanh vang vọng, bắn ra từ bốn phía, tạo nên một tình huống căng trái khi mà sự sống giữa bóng tối và ánh sáng cắn nhau.