Dưới ánh trăng lạnh lùng, Tiêu Thu đứng giữa bãi cỏ rộng lớn, bước chân nhẹ nhàng nhưng ánh mắt lại căng thẳng không thể tả. Ngọn gió se lạnh thổi qua, cảm giác hấp dẫn và sự lo lắng bao trùm tâm hồn anh. Mặc cho giọng nói bên trong đang khẳng định sự đúng đắn của quyết định này, Tiêu Thu vẫn không thể tận hưởng niềm hạnh phúc nào, vẫn cảm thấy trống rỗng và cô đơn.
Một đợt sóng năng lượng huyền bí bùng lên từ đáy lòng, làm cho cơ thể anh run rẩy, giọt mồ hôi lạnh rơi xuống đất ẩm ướt. Không còn thời gian để do dự, Tiêu Thu quyết liệt bật tới, dâng hiến tất cả cho sức mạnh vô hạn. Ánh sáng sắc màu phủ lên cơ thể anh, biến đổi từng phần tử, từng tế bào trở nên đầy huyền bí và nguy hiểm.
Khi ánh trăng lớn nhô lên cao trên bầu trời, con người Tiêu Thu đã không còn tồn tại, thay vào đó là một con quái vật lạnh lùng, có sức mạnh vô song. Ánh mắt anh không còn là của một con người, mà là của một thực thể tàn bạo, sẵn sàng hủy diệt mọi thứ trên con đường. Cuộc hành trình của Tiêu Thu bắt đầu, nhưng không phải để trở thành kẻ hung ác, mà để tìm ra ý nghĩa đích thực và giải thoát cho linh hồn bị vấy bẩn.
Những cơn gió mạnh kéo theo những âm thanh ma mị, Tiêu Thu bước đi, trong lòng anh chứa đựng sự phức tạp khó lý giải. Liệu con quái vật này có thể trở thành niềm hy vọng mới cho thế giới hay chỉ là bi kịch khác phải chấp nhận? Chỉ có thời gian mới có thể đưa ra câu trả lời.