Trong một đêm trăng sáng, Linh Hồn bước vào căn phòng tối om của Phong Minh. Ánh đèn lờ mờ hé lộ gương mặt anh chàng, những vết sẹo tâm linh hiện rõ trên khuôn mặt điển trai. Đôi mắt sâu thẳm của anh sáng lên trong bóng đêm, phản chiếu một sự bi ai khó tả.
"Phong Minh, tại sao anh không nói cho em biết từ đầu?" Linh Hồn truyền đạt cảm xúc hỗn loạn bên trong, đau đớn và bàng hoàng trước sự thật mà mình vừa khám phá.
Phong Minh nhìn cô với ánh mắt trầm ngâm. "Tôi không muốn mất em, Linh Hồn. Tôi biết mình không xứng đáng nhưng... Yêu em là điều duy nhất tôi muốn trong cuộc đời này."
Nhưng trước ánh mắt thẫn thờ của Linh Hồn, anh chàng không thể kìm nén nỗi sợ hãi bên trong. Kẻ tâm thần biến thái ngày trước, bóng ma của quá khứ đen tối, bắt đầu hiện hình trong tâm trí anh, dồn ép anh vào bước đường cùng.
Linh Hồn tự hỏi trong lòng, liệu tình yêu có đủ lớn để vượt qua mọi rào cản, mọi khó khăn và thách thức? Hay cuối cùng, họ sẽ phải đối diện với sự thật tàn nhẫn của số phận và lựa chọn những con đường riêng biệt, dù đau lòng đến nhường nào?