Trong một chiều tà, khi ánh nắng đã khép kín dần trên thung lũng, Quỳnh Lan ngồi trên bờ kè hồ, nhìn chăm chú vào bức tranh mặt trời lên trong lòng nước. Kí ức về thế giới cổ xưa, nơi mà những vị thần cổ đã chinh phục mọi khó khăn bằng sức mạnh phi thường, bắt đầu hiện về trong tâm trí cô.
Một cơn gió lạnh thổi ngang qua, làm rung chuyển tâm hồn nhỏ bé của tiêu sư trẻ. Bỗng nhiên, một âm thanh vang lên từ xa, mang theo một hơi thở của quá khứ. Quỳnh Lan quay đầu, chỉ thấy một bóng đen mờ ảo xuất hiện từ hướng đồng cỏ bên kia.
"Lĩnh Hồn Cổ Đại?" Quỳnh Lan ngẩng đầu, ánh mắt không kiêng dời, "Bạn đến đây với mục đích gì?"
Linh Hồn bất ngờ quay đầu, ánh mắt sáng lên trong bóng đêm đầy bí ẩn. "Quỳnh Lan, ngươi là lựa chọn cuối cùng của thế giới cổ xưa. Ngươi có sức mạnh để ngăn chặn sự hủy diệt đang lan rộ."
Những lời này khiến tim Quỳnh Lan đập nhanh hơn. Cô biết, từ lúc này, cuộc hành trình mới của mình sẽ nối tiếp những bí ẩn của quá khứ, và cô phải đối mặt với nguy cơ lớn nhất từ trước đến nay. Chẳng còn lựa chọn nào khác, Quỳnh Lan quyết định bước vào hành trình mới, nơi cô phải khơi gợi sức mạnh tiềm ẩn bên trong, để tỏa sáng như một tiêu sư huyền thoại, cứu rỗi thế giới khỏi bờ vực tận cùng.