Maya đứng trước người phụ nữ kỳ lạ trong gương, ánh mắt run rẩy nhìn chằm chằm vào hình ảnh khác hẳn bản thân mình. Cái gương hồng cổ điển phản chiếu hình ảnh của con người lạ lẫm đang đứng ngay trước mặt cô, mái tóc đen dài phủ kín vai, ánh mắt lạnh lùng và nụ cười tiếu tụy trên môi.
"Anh... anh là ai?" Maya lắng nghe tiếng hỏi mình, cố gắng kiểm soát nhịp tim đang đập mạnh trong ngực.
"Anh là phần tăm tối bị chôn sâu trong tâm hồn của em, Maya." Người phụ nữ kỳ lạ trong gương đáp, giọng điệu uyển chuyển nhưng chứa đựng một sự đe dọa khó lường.
Maya ngập tràn trong bi kịch và hỗn loạn. Cô nhận ra rằng không thể chạy trốn khỏi bản thân mình, cũng không thể từ chối sự tồn tại của người phụ nữ kia. "Vậy... vậy em phải làm gì?" - cô hỏi, giọng run rẩy.
Người phụ nữ trong gương nở một nụ cười đầy ám ảnh. "Em phải chấp nhận phần tối tăm ấy, Maya. Nó là một phần không thể tách rời khỏi bản thân em. Cả hai ta sẽ điều khiển cuộc sống này... cả hai ta sẽ định đoạt số phận."
Maya lặng thinh, nhận ra rằng cuộc đấu không chỉ là về việc chiến thắng hay thất bại mà còn về việc cô phải học cách chấp nhận và thấu hiểu bản thân mình, dù có phần tối tăm và u ám. Tiếp tục bước vào cuộc trận nội tâm kỳ diệu với chính mình, Maya hướng về phía trước với sự quyết đoán.