Trong ánh đèn lung linh của công viên vắng vẻ, Bakuya nằm ngồi trên băng ghế, cô đơn giữa không gian yên bình. Cậu nhìn lên bầu trời đầy sao, nhớ về những đêm trắng tinh khiết mà những giấc mơ thậm chí đã từng là nỗi ám ảnh. Mất ngủ giữa đêm là nỗi ác mộng không tưởng, là cuộc chiến không hồi kết. Bakuya không biết khi nào mà cậu đã trở nên quen thuộc với cảm giác mất ngủ đến lạ thường như vậy.
Một tiếng bước chân nhỏ nhẹ cắt ngang tâm trạng của Bakuya. Kimidori, cô bé tóc xanh nhạt, đứng trước mặt cậu với vẻ mặt hồn nhiên, đôi mắt to tròn sáng ngời. "Xin chào, tôi là Kimidori. Có phải anh cần giúp đỡ về chuyện mất ngủ không?" - Cô nói với giọng nói êm ái như dòng suối nhỏ.
Bakuya không tin vào sự trùng hợp này. Liệu đây có phải là một cơ hội để cậu giải quyết nỗi đau từ chứng mất ngủ hay không? Tuy nhiên, sự xuất hiện của Kimidori không hẳn là đáng tin cậy. Cô không ngừng trêu chọc cậu với những trò đùa ngớ ngẩn, khiến Bakuya không biết là phải tin tưởng hay nghi ngờ.
Dần dần, Bakuya bắt đầu hiểu rằng đằng sau vẻ ngoài hồn nhiên đó là một tâm hồn khác biệt. Kimidori không chỉ đơn thuần là cô bé hài hước và tinh nghịch, mà cô còn mang đến cho Bakuya một hiểu biết sâu sắc về bản thân và về những nỗi đau khác biệt mà mỗi người đều phải đối mặt.Ẻnoendforeach
Chỉ qua sự giao tiếp với Kimidori, Bakuya hiểu được rằng sự đau khổ không bao giờ kết thúc nếu ta tiếp tục chạy trốn. Và có lẽ, chính sự hiểu biết đó sẽ chính là chìa khóa giúp cậu vượt qua chứng mất ngủ để tìm thấy giấc ngủ yên bình mà cậu luôn khao khát.