Trong màn đêm u tối vắng lặng, ánh đèn mờ ảo từ căn phòng hiện lên như một vết sẹo buồn. Bạch Bồ ngồi trên giường, ánh mắt mờ lẻn hướng về phía cửa sổ, nhìn ra ngoài những tuyết rơi lạnh lẽo. Một cảm giác hỗn độn tràn ngập trong tâm hồn cô, những suy nghĩ về cuộc sống và tình yêu đều như bị đảo lộn trong đầu cô.
Bên cạnh, Lạc Triệu Hòa đứng trước gương, tựa hồ hướng về không gian xa xăm nơi phòng Bạch Bồ. Ánh đèn nắng ấm áp từ góc phòng soi rọi đôi mắt anh, in dấu những bóng tối đang che khuất tâm hồn anh. Trái tim anh đập mạnh, khoảnh khắc nghẹn ngào tràn ngập. Bốn bức tường xung quanh bỗng dưng trở nên ảm đạm hơn, nhấc nhổ những quá khứ không thể xóa nhòa.
Hai con người với một cảm xúc bất hạnh cùng hợp diễn trong tâm hồn khác biệt. Cuộc đời họ như những viên gạch lấp lánh, hốt những vết cắt nhỏ xuất phát từ chiếc lò cũ kỹ của quyền lực và tình thù. Và khi thời gian dần trôi, mặt trăng dần hé mở ánh sáng và tình yêu vụng trộm cũng như những bí mật chưa từng được hé lộ.
Tạm thời, họ vẫn còn ở đó, trên chiếc bàn cờ đen trắng của số phận, chờ đợi đường đi bất ngờ và twist độc đáo, thay đổi hơn cả giấc mơ.