Ngày mưa rả rích, tiếng thổi kèn lúc 7 giờ sáng từ trường tư thục Simons bắt đầu vang lên, đánh thức Yokohama như một bản dân ca xưa. Uno vội vàng tỉnh giấc, chuẩn bị cho một ngày mới phấn đấu. Nhưng hôm nay, không giống như mọi ngày khác, một bức thư lạ mắt nằm yên nguyên trên bàn vành tai.
"Cô Uno, hãy đến bảo tàng Yokohama lúc 10 giờ sáng" - một dấu chân in nhanh trên nền giấy.
Uno cảm thấy lạ lùng nhưng không thể từ chối. Bước vào bảo tàng, ánh sáng mờ ảo chiếu sáng lên người cô như một bức tranh hoàn hảo. Và từ sau màn đêm tối tăm, một hình bóng quen thuộc đến, ánh mắt sáng lên nhưng vẫn mang theo một ám ảnh khó hiểu.
"Mariko?" - Uno gọi, nhưng cô gái đứng trước mặt không phản ứng. Thay vào đó, người đó chỉ đưa tay ra, trên lòng bàn có một hòm xương đậm chất lịch sử. Uno không thể tin vào mắt mình: một khúc xương đỉnh cận, mang theo quá khứ bí ẩn của gia đình Kanou.
Và từ đó, câu chuyện bắt đầu hé mở những bí mật cấm kỵ, tình yêu khó hiểu, và những khám phá về quá khứ mà cả hai cô gái không lường trước được.