Trên bãi biển se lạnh trong ánh hoàng hôn tuyệt đẹp, Hikari và Iroha dạo bước bên nhau, tay trong tay, nhìn ra đại dương bao la. Không có tiếng nói nào, chỉ có tiếng sóng vỗ nhẹ nhàng. Đôi mắt của Iroha chợt nhòa đi, những hồi ức đau buồn từ quá khứ cứ trỗi dậy trong tâm hồn cô.
Hikari nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt của cô, anh ôm Iroha từ phía sau, nói: "Em có thể tin tưởng anh. Đừng giấu những gì đau khổ trong lòng mình nữa, hãy để anh chia sẻ nỗi buồn với em." Iroha khóc, trái tim của cô tan chảy trong vòng tay ấm áp của Hikari.
"Bí mật của em... Không phải là điều quan trọng nhất, đúng không?" Iroha thốt lên, giọng nói run rẩy. Hikari nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên má cô, cười: "Đúng vậy, tình yêu chúng ta mới thực sự quan trọng. Đến bao giờ em mới tin được điều đó?"
Ở bên nhau, Hikari và Iroha đã vượt qua mọi thử thách, từ những ngày đầu rụt rè đến giờ đây, họ đã học được rằng tình yêu đích thực không chỉ đến từ bên ngoài mà còn từ sự hiểu biết và chia sẻ từ tâm hồn. Với lòng tin và sự can đảm, họ đã xây dựng nên một mối quan hệ vững chắc, bền vững, sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức từ tương lai.