Dưới ánh trăng xanh ảo giữa vùng rừng rậm, tiếng vật lao xao tiếp tục vang lên, kết hợp cùng tiếng lời quyết định của Kousaka Jinnai càng làm cho không khí căng thẳng đến đỉnh điểm. Mắt anh nhìn thẳng vào đôi mắt ngấn lệ của Fuma Kotaro, ánh sáng hy vọng phản chọi trong đôi mắt đau đớn của kẻ địch.
Kousaka Jinnai từng bước tiến gần, mỗi bước đi là một tuyên ngôn quyết tâm không gì có thể ngăn cản. Áo choàng đen bay phất theo cơn gió, cơ bụng săn chắc hiện rõ dưới bóng trăng. Gươm sắc bén ngang trời, phản chiếu ánh lửa từ đám cháy đang leo thẳng lên trời đêm.
Trận đánh bắt đầu, âm thanh kim cương va chạm với nhau kèm theo tiếng rên rỉ đau đớn vang lên. Nước mắt hòa lẫn cùng mồ hôi, tạo nên một dải đỏ đậm trên khuôn mặt của Fuma Kotaro. Anh ta không còn mang vẻ hùng mạnh trước đây, mà chỉ còn là một kẻ thua cuộc trước sức mạnh vô cùng và lòng kiên quyết của Kousaka Jinnai.
Trong phút chốc, bị vật lộn dưới tay gươm sắc bén của Kousaka Jinnai, Fuma Kotaro bất ngờ buông xuống vũ khí, đồng thời lưng chừng như sụp đổ. Kousaka Jinnai không kịp can ngăn, anh nhẹ nhàng đỡ lấy Fuma Kotaro khỏi đất, ánh đèn lửa giảm sáng dần trong gió đêm. Cái ôm cuối cùng, không phải là vũ khí, mà là một cái ôm đầy ý nghĩa của người chiến binh với kẻ địch.