Trong một buổi chiều u ám, Ryou vội vàng chạy đến trước cửa nhà Nagi, đôi mắt hắn như đầy hỏi hướng. "Tại sao, Nagi? Tại sao em không nói gì cả?". Ánh mắt đầy lo lắng của Ryou khiến Nagi không thể rời mắt khỏi cậu. Bỗng Nagi ngước nhìn lên, nụ cười hững hờ hiện lên trên môi. "Vì, Ryou à, em biết hết rồi... về căn bệnh TSS của cậu." Tiếng nói nhẹ nhàng của Nagi như lấp đầy khoảng trống giữa hai con người.
Ryou giật mình, ánh mắt đầy ngạc nhiên và mơ hồ. "Làm sao em...?". Nhưng trước khi câu hỏi kịp được hoàn thành, Nagi đưa tay ấm áp động vào má Ryou, "Và em... muốn ở bên cạnh cậu, không phải vì căn bệnh hay bất cứ lí do nào khác". Ryou lặng thinh, dường như thế giới của cậu chỉ còn mình Nagi.
Tình cảm giữa họ như một hồi chuông nhẹ nhàng vang trên nền trời chiều tà, nhưng liệu tình yêu có thể vượt qua mọi thử thách, khi bí mật về căn bệnh và tình cảm của họ bắt đầu hé mở? Đoạn hội thoại đó chỉ là bắt đầu của một chặng đường dài, nơi tình yêu và bí ẩn hoà quyện tạo nên một câu chuyện đầy kịch tính và sự dằn vặt trong lòng người đọc.