Trong một ngày đông tuyết phủ trắng khắp nơi, hai cô gái, Yuki và Hana, bước ra khỏi cánh cửa của ngôi trường cũ. Sự im lặng bao trùm họ, chỉ tiếng bước chân nhẹ nhàng và hơi thở khó khăn của cô gái xinh đẹp Yuki làm nên âm nhạc riêng trong cơn gió lạnh.
Yuki ôm lấy người Hana, ánh mắt u buồn nhấn chìm trong biển tuyết trắng tinh khôi. "Hana, anh ta... anh ta đã rời khỏi chúng ta rồi," Yuki thì thầm, nước mắt lăn dài trên mái tóc nhung của Hana.
Hana nhìn Yuki với ánh mắt đầy ý nghĩa. "Cô ấy đã ra đi, nhưng chúng ta vẫn ở đây, Yuki ạ. Và từ giờ, chúng ta sẽ luôn bên nhau, tựa vào nhau như hai viên ngọc trời ấm áp giữa cơn bão tuyết lạnh. Hãy cùng nhau vượt qua mọi thử thách, mọi đau khổ và hạnh phúc sẽ đến với chúng ta."
Nhìn nhau, họ biết rằng dù gió lạnh hay tuyết phủ đầy, tình yêu của họ sẽ không bao giờ tan biến. Và dưới bầu trời mùa đông, họ bắt đầu hành trình của tình yêu mãnh liệt và sự hy sinh không lối thoát giữa những cơn giông bão cuộc đời.