Trên bãi biển rộng lớn, gió biển len lỏi qua những cánh cỏ xanh mơn mởn, đưa hơi ấm của mặt trời đầu ngày vào cơ thể của Lucia. Nàng tiên cá cảm thấy hồi hộp khi nhìn thấy Kaito, chàng lướt sóng điển trai mà cô đã cứu bảy năm trước. Ánh mắt anh thật quen thuộc nhưng Kaito không hề nhận ra cô, và khi Lucia bắt đầu gần lại, sự lạnh lùng trên gương mặt anh khiến cô chùn bước.
"Anh ơi, anh có nhận ra em không?" Lucia nhẹ nhàng gọi, hơi thoảng chút lo lắng.
Kaito chỉ gật đầu một cách hờ hững, không chút ngần ngại khiến lòng co cụm của Lucia. Trong lúc căng thẳng, nàng tiên cá thốt lên: "Đợi đã, đừng đi thêm! Anh... anh là người duy nhất em yêu!"
Biết rằng đã để lộ mình là nàng tiên cá, Lucia nhận ra rằng mọi thứ đã thay đổi mãi mãi từ giây phút này. Liệu Kaito có chấp nhận và yêu cô với dáng vẻ của một tiên cá, hay mọi điều sẽ biến mất như những giọt nước biển trên bờ cát?