Trong tiết trời se lạnh của mùa đông, Lý Trạch Ngôn ngồi trong văn phòng lạnh giá, tập trung vào công việc trước mặt mà không hề chú ý đến cô gái đứng trước cửa. Với sự can đảm, cô bước đến và nói lên ba chữ "Em yêu anh" trong im lặng, nhưng anh vẫn không hề quay đầu. Mặt của anh vẫn bị che kín bởi hàng loạt tài liệu, không thể nào thấy được cảm xúc thật sự trong đôi mắt của anh.
Nhìn thấy sự lãnh đạm từ phía Lý Trạch Ngôn, cô quyết định mở miệng lần nữa. "Em yêu anh," cô nói lớn hơn lần trước, nhưng anh vẫn không đưa ra bất kỳ phản ứng nào. Cái im lặng lạnh lùng của anh khiến cô phải tự hỏi liệu tình cảm của mình có đủ sức để chạm đến trái tim lạnh lùng ấy không.
Và rồi, trước sự bất quá của tình huống, cô quyết định nói lời cuối cùng, dù tim cô đập nhanh đến mức hồi hộp. "Em yêu anh!" Câu nói lần này trở nên cảm xúc hơn bao giờ hết, nhưng liệu Lý Trạch Ngôn sẽ đáp trả thế nào? Một cánh cửa cuộc đời rộng lớn đang mở ra, hứa hẹn những bất ngờ và cao trào khó lường...