Nước mắt rơi dài trên má Hà Nghiên khi cô chứng kiến Phó Thận Hành khép mắt mơ màng trước mắt. Sự thay đổi bất ngờ này khiến cô không thể tin vào mắt mình. "Tại sao anh lại như vậy?" Hà Nghiên hỏi thét trong bối rối, cảm xúc của cô lẫn lộn, không biết phải tin vào đâu.
Phó Thận Hành mở mắt, ánh nhìn trong rỗng đầy bi thương. "Tôi... Tôi không thể... tiếp tục... làm hại cô nữa," anh thốt lên một cách lung linh, khiến cho Hà Nghiên không thể hiểu được ý nghĩa đằng sau những lời này.
Dần dần, bí ẩn xung quanh Phó Thận Hành bắt đầu hé lộ, từng mảnh ghép của quá khứ bắt đầu xen kẽ vào hiện tại. Hình ảnh một người đàn ông đầy tổn thương và tuyệt vọng hiện lên trước mắt Hà Nghiên, khiến cô nhận ra rằng, đằng sau lớp vỏ lạnh lùng, Phó Thận Hành cũng chỉ là một con người, có những giọt nước mắt còn chưa rơi.
Và từ đó, Hà Nghiên và Phó Thận Hành bắt đầu hợp tác, khám phá những hiểu lầm và thù hận, để tìm ra sự thật đằng sau mỗi vết thương. Trên con đường tìm kiếm sự công bằng và sự tha thứ, họ nhận ra rằng, trong thế giới đầy oan trái, tình yêu và sự clơi lòng mới là chìa khóa để mở ra cánh cửa cho sự giải thoát.