Những nhịp chân vội vàng vang lên trên sàn gỗ cũ kỹ của văn phòng nhỏ bé, những ánh đèn mờ ảo lấp lánh như đang chứng kiến một cuộc đời chấn động. Daisuke đứng ở giữa căn phòng, ánh mắt rơi vào tờ giấy nhăn nhó trên tay. Nhân viên thở dài, ánh mắt lo sợ nhìn theo bóng lưng của trưởng phòng.
30 triệu, con số đầy ám ảnh đó như một khắc sâu trong tâm trí Daisuke. Tất cả chỉ để trả thù cho phụ nữ yếu đuối mà anh đã không thể bảo vệ được ngày nào. Cảnh đánh đập, những vết thương không phai, thứ sự tàn ác đã biến anh thành một cỗ máy trả thù tàn bạo.
Tiếng điện thoại vang lên, âm thanh giọng cười khe khẽ như tiếng rơi lệ. Kaito - người đã định mệnh hủy hoại cuộc đời anh, giờ đây đã đến lúc trả giá. Daisuke nhấn nút cần, cảm giác máu kết hợp với nước mắt trào ra, sự thù hận tan biến, chỉ còn lại nỗi buồn hoang mang.
"Thời gian đến rồi, Kaito," Daisuke thì thầm trong bụi đau thương. Vũ khí trên tay run rẩy, có lẽ không phải trả thù là cách duy nhất. Đứng giữa vũng máu, anh nhận ra, việc đau đớn nhất không phải là trả thù, mà là lòng clốt chân phải đối mặt với quá khứ...