Trên con đường đầy gai góc, Wright bước đi với vẻ mặt kiên quyết, ánh mắt đầy quyết tâm. Đeo trên vai là thanh kiếm sắc bén, bóng đêm bao phủ xung quanh như muốn chìm ngập mọi khía cạnh của cuộc sống của anh. Trái tim anh lạnh lẽo như đá, chỉ biết đập theo nhịp của sự trả thù.
Nhưng trong lúc đấu tranh với cuộc chiến nộ vàng bên trong, một trí nhớ lạ lẫm từ từ hiện về trong tâm trí anh. Khoảnh khắc hồi tưởng về những ngày thơ ấu ấm áp, về những giot nước mắt của niềm đau và hy vọng. Những kí ức ấy đập vào trái tim lạnh giá của Wright như những vụ nổ, gợi lại trong anh hình ảnh của những người bạn thân, những người đã phản bội anh.
Dần dần, vẻ khích lệ trong anh tan đi, thay vào đó là sự hoang mang và nỗi lo sợ khác thường. Liệu tất cả có phải là sự thật? Liệu phản bội có thể là một màn kịch do kẻ thù tạo ra hay không? Wright nhận ra rằng, để trả thù một cách đúng đắn, anh cần phải tìm ra câu trả lời cho những bí ẩn đen tối từ sau màn kịch này.
Tâm hồn anh lắng xuống, vẻ mặt trở nên kiên trì hơn bao giờ hết. Với bước đi vững chắc hơn, Wright không chỉ đối mặt với những kẻ đã phản bội anh một cách trực diện, mà còn đối mặt với chính bản thân mình, với những đau thương chưa lời mà anh vẫn giấu kín. Mục tiêu đã không còn chỉ là trả thù, mà còn là tìm ra sự thật, giải thoát cho cả anh và những người đã phản bội anh.