Dưới tán cây rợp bóng, Hiên Vũ nằm gục trên mặt đất, vết thương trên lưng rộng mở như một dấu vết cho sự thất bại của mình. Băng đảng Shadow đang bước đến gần, ánh mắt lạnh lùng của họ dường như đã chắn chặn mọi khả năng sống sót của Hiên Vũ. Nhưng bất ngờ, một cơn gió mạnh bất thường thổi qua, đẩy lùi khói bụi che khuất, làm lộ ra một hình ảnh lấp lánh giữa ngọn lửa đỏ rực.
Một cô gái trẻ tinh khôi, với đôi mắt ánh sáng, bước ra từ bức màn khói, đưa tay che chở cho Hiên Vũ. "Anh yếu đuối quá!" - cô gái nói, giọng nói như những giọt nước mát rót vào đời Hiên Vũ. "Nhưng đừng sợ, em sẽ giúp anh".
Lần đầu tiên, Hiên Vũ cảm nhận được sự ấm áp từ một người khác, sự ấm áp mà anh đã mất từ thuở mẹ anh còn sống. Lòng tự ái của Hiên Vũ bị rung động, nỗi oán hận dần dần tan biến để nhường chỗ cho một tâm hồn đầy ánh sáng. Cậu đã tìm thấy một lối đi mới, một lối đi không phải chỉ là trả thù mà còn là hạnh phúc và bình yên.
Trận chiến giữa U Nhân và băng đảng Shadow có thể đã kết thúc, nhưng cuộc hành trình của Hiên Vũ chỉ vừa mới bắt đầu. Anh ta sẽ trở thành một U Nhân thực sự, dùng sức mạnh để bảo vệ người dân yếu đuối và tìm kiếm công lý cho thế giới đầy bóng tối.