Trăng lên cao, ánh sáng mờ ảo chiếu rọi xuống ngọn đồi hoang dã. Jeok Leegeon đứng đó, bước chân nhẹ nhàng trên cỏ dại, ánh mắt anh nhìn về phía ngôi chùa cổ kính đứng nguyên dư hoang tỏa ra vẻ uy nghiêm. Bàn tay anh nắm chặt Thanh Đao Địa Ngục, lưỡi dao sắc bén chói loá như ánh lửa đỏ rực, phản chiếu ánh trăng lạnh lẽo.
Ngọn gió đột ngột thổi qua, làm tung bay mái tóc mềm mại của Leegeon và hồi phục tinh thần đang trầm lặng. Nhớ lại những ngày tháng khó khăn, anh cảm nhận mạnh mẽ hơn bao giờ hết ý chí kiên cường bên trong mình. Đằng sau bề ngoài lạnh lùng là một tấm lòng ấm áp, một trái tim dũng cảm không ngừng đấu tranh vì công bằng và sự chân thật.
Vào đêm hôm ấy, Leegeon đã thề sẽ tiêu diệt tên trùm tàn bạo để bảo vệ nhân dân thường dân và xóa tan bóng tối trên vùng đất này mãi mãi. Ông trùm đã gửi đến hắn một thách thức, cuộc chiến quyết định số phận của cả hai. Bước vào trận đấu quyết liệt, Leegeon không vì sợ hãi mà giai vị mạnh mẽ hơn, từng đòn đánh quyết liệt thổi bay mỗi phần ngụy trang của kẻ địch.
Một trận đấu áp đảo cuối cùng chấm dứt khi Leegeon giương Thanh Đao Địa Ngục lên cao và giữ vững vị trí vinh quang của mình, lời hứa được thực hiện, danh tiếng anh truyền đi khắp nơi. Người hâm mộ hò reo chúc mừng, cả giang hồ lung lay trước tài năng kiệt xuất của Jeok Leegeon, người đã trở thành huyền thoại sống của võ lâm.