Trên đỉnh núi cao, Tsuyoshi đứng đối diện với Namida, người bạn thân từ thuở nhỏ nhưng giờ đây đã trở thành kẻ thù không đội trời chung. Ánh trăng vẫn chiếu sáng nhẹ nhàng, làm nổi bật những ánh lửa chiến trận đang bùng cháy dưới chân họ. Tsuyoshi nhìn sâu vào đôi mắt đầy oán hận của Namida, từ biểu hiện của anh, Tsuyoshi có thể cảm nhận được cảm xúc lẫn lộn đang đang dồn nén trong trái tim kẻ trẻ tuổi kia.
"Chúng ta không nên đánh nhau, Namida. Hãy dừng lại," Tsuyoshi lên tiếng, giọng điệu quyết đoán nhưng cũng chứa đựng một vẻ nhức nhối.
Namida cười khẩy, "Đã quá muộn để trở về, Tsuyoshi. Tất cả đã kết thúc khi anh rời bỏ chúng tôi."
Biết rằng không thể thuyết phục được Namida, Tsuyoshi bước vào trận đấu không khoan nhượng. Đôi bàn tay nhuần nhuyễn của anh vung vẩy vũ khí với uy lực đáng sợ. Tiếng gõ vang dội trên đỉnh núi, tiếng ồn ào cắt ngang cô đơn của đêm trăng tĩnh lặng.
Khi cây kiếm của Tsuyoshi không ngừng lướt qua không gian, sự thật đau buốt từ quá khứ dần hé lộ. Không phải ngẫu nhiên anh trở thành người bảo vệ cho vùng đất này, mà vì một lời hứa đã khắc sâu trong tâm hồn anh từ thuở xa xưa.
Trận đánh giữa Tsuyoshi và Namida không chỉ là cuộc chiến vũ trụ của sức mạnh, mà còn là cuộc đối đầu giữa tâm can và lý trí, giữa quá khứ và hiện tại. Đêm ấy, dưới ánh trăng lung linh, chỉ có một người có thể chiến thắng, nhưng liệu chiến thắng ấy có đáng giá với một trái tim chứa đựng bi kịch cùng ký ức đau thương?