Trong quán cà phê yên bình, ánh nắng chiều lấp lánh qua cửa kính, tạo ra những đốm sáng rơi lên gương mặt Hikari và Yuta. Họ nhìn nhau, những cảm xúc lẫn lộn đang xoay vần trong lòng. Yuta thở dài nhẹ nhàng rồi quả quyết nói: "Hikari, chúng ta đã gặp nhau lần đầu vào ngày mà mưa rơi nhưng ánh nắng vẫn mỉm cười, liệu em còn nhớ không?" Đôi mắt của Hikari to tròn, nhấn chìm trong kí ức đẹp đẽ của quá khứ. "Chúng ta đã hẹn hò được... một năm rưỡi rồi đúng không?" - Yuta nhấn mạnh, vẻ mặt hồn nhiên nhưng lòng lại đang lo sợ cô gái trước mắt không nhớ. Hikari cười toe toét, ánh mắt sáng ngời: "Không! Chúng ta hẹn hò được... hơn 2 năm rồi!". Ôm lấy Yuta, Hikari thổn thức: "Anh ngu ngốc, chúng ta đã sống bên nhau hạnh phúc như vậy mà anh còn quên số ngày chúng ta đã ở bên nhau à?" Sự ngọt ngào của tình yêu tan chảy trong không gian ấm áp của quán cà phê, tạo nên một khoảnh khắc đáng nhớ trong tim họ.