Trên con đường đầy cát bụi, Tuyết Lan bước đi với tâm trạng nao núng, nụ cười khẩn khoản trên môi như lờ đi cả rồi. Bên cạnh cô là những người bạn thân từ kiếp trước, nhưng giờ đây họ là những người phụ nữ mạnh mẽ, cùng Tuyết Lan tay trong tay chống lại bè phái nghịch địch.
Trước mắt, con đường gồ ghề dẫn đến ngọn núi đen tối, máy móc hoành hành và bóng đêm bao trùm. Tuyết Lan bất chấp nguy hiểm, nhấn chặt thanh kiếm và lên tiếng: "Hãy để ta giải quyết mọi thứ!"
Trận chiến bắt đầu, âm thanh vang vọng trên cánh rừng hoang dã, máu và nước mắt lẫn lộn. Bất ngờ, kẻ đã từng gây hại cho Tuyết Lan bước ra từ bóng tối, lưng tựa tường và ánh mắt đầy ân hận. "Xin lỗi... tôi đã hiểu lầm," cô nàng nói trong tiếc nuối. Còn kẻ từng hy sinh vì cô nay đối diện, khuôn mặt kiên cường nhưng ánh mắt hào hứng.
Tuyết Lan ngước nhìn về phía trời xanh, lòng bồi hồi, nhớ về quyền năng mà vị thần tặng cho, quyết định của cô là...