Trên hành lang lạnh lẽo của ngôi biệt thự Grace, Herta đứng một mình, ánh đèn lung linh nhấp nhô trên khuôn mặt lạnh lùng của cô. Bí mật tối tăm nặng nề nằm nặng trên vai Herta, như một gánh nặng không thể gục ngã. Andy, người cô yêu mến và bảo vệ nhất, đang dần bị cuốn vào xoáy tư tưởng mê loạn mà cô tạo ra.
Herta quật ngã xuống sàn gạch lạnh, đôi mắt đỏ hoe nhấn chìm trong biển lặng câm. "Tại sao, tại sao lại phải làm như vậy?" Herta hỏi nhỏ, âm thanh khàn khàn tận cùng. Bí mật ấy, mối tội lỗi chết chóc, dần hé lộ trong khói bụi mờ mịt, như một vết thương hằn sâu chưa từng lành.
Cánh cửa nơi phòng Andy mở ra, bước chân nhỏ nhắn tiếp điệu nhịp thảo, như bước vào cõi huyền bí. "Herta, tôi không muốn chống cự nữa. Tôi muốn biết sự thật." Andy nhẹ nhàng gọi tên, như lời thề nguyền không thể phá vỡ. Trong ánh mắt đầy bi thương, cô dần dần nhìn thấy một phần của bí mật, mảnh ghép cuối cùng của câu chuyện đen tối mà Herta đã cố gắng che giấu...