Trên con đường đầy cát bụi và những tia nắng gay gắt, cô gái trẻ Maya đứng đối diện với hắn - kẻ đã theo đuổi cô suốt từ lâu. Bàn tay cô run rẩy cầm lấy thanh kiếm, ánh nắng mặt trời chiếu sáng vào đôi mắt sâu thẳm của cô, tạo nên bóng tối và sáng ngời xen kẽ. "Đến đây đi, kẻ địch của tôi," Maya thốt lên, giọng nói ngầm chứa đựng một sự quyết tâm kiên cường không thể phá vỡ.
Hắn cười khẩy, ánh mắt đầy khinh bỉ, "Chúa nhân có muốn đấu với quỷ thì sẽ có kết cục của chính mình."
Một trận chiến ác liệt nổ ra giữa họ, tiếng vật lộn, tiếng thép va chạm kèm theo những mảnh vỡ gõ đập. Cả hai đều cảm nhận được sự mạnh mẽ và đau đớn từ nhau, từ những quyết định và hành động mà họ đã chọn. Đôi khi, máu chảy, nhưng cảm xúc chưa bao giờ đượt sắc.
Maya nhận ra rằng, để đánh bại kẻ địch, cô cần phải đối mặt với nội tâm mình, với một phần tối tăm còn đọng lại trong trái tim cô. Và cuối cùng, khi thanh kiếm lấp lánh trong ánh nắng hoàng hôn, câu trả lời cuối cùng đã được định đoạt: Maya không chỉ đối đầu với kẻ địch bên ngoài, mà còn với ánh sáng và bóng tối trong chính mình.