Trên con đường hẹp ven rừng, ánh sáng chiếu qua hàng cây xanh tươi, Phong Linh bước đi với bước chân nhẹ nhàng nhưng trong lòng đầy lo lắng. Mặc dù đã từng đấu tranh, cô vẫn không thể hoàn toàn hiểu được lòng ghen của Long Thần. Ông chồng lạnh lùng và kiêu ngạo, anh ta luôn giữ bản thân ở một khoảng cách xa xôi, không cho ai có cơ hội tìm hiểu sâu hơn về tâm hồn của mình.
Nhưng ngày hôm nay, khi ánh mắt của Long Thần gặp phải vẻ buồn bã trên khuôn mặt của Phong Linh, hành động của anh ta bất ngờ thay đổi. Ôm lấy cô với sự ấm áp, anh khẽ vuốt nhẹ mái tóc dài mượt của Phong Linh và nói: "Anh xin lỗi về những hành động vô tình và lạnh lùng của mình. Anh không muốn làm tổn thương em, nhưng cứ thế mà lại tự đẩy mình vào tình huống khó khăn."
Phong Linh nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Long Thần, cô cảm nhận được sự chân thành lẫn lúc yếu đuối trong anh. Và từ đây, một mối liên kết mới bắt đầu nảy nở giữa họ, không chỉ dựa trên nghĩa vụ mà còn dựa trên tình cảm chân thành và hiểu biết đối với đối phương. Mọi biến cố và thử thách có thể xảy ra, nhưng giữa đôi họ, tình yêu đang dần nảy nở, từ những cám dỗ của quyền lực đến những khó khăn vượt qua định kiến và ghen tuồng.