Trong khoảnh khắc căng thẳng, Bạc Gia Mộc không thể tin vào tai mình khi nghe tiếng lời từ miệng của tiểu cô nương. Ánh mắt anh mở to, như muốn xuyên thấu tâm hồn của Triệu Mịch - người từng gần bên và tận tình với cô bé từ thuở nhỏ. Dường như thời gian đã trôi đi quá nhanh, khiến cho Bạc Gia Mộc không nhận ra rằng cô bé đã trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, tự lập và quyết đoán.
Nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của cô, Bạc Gia Mộc cảm thấy như mình đang đứng giữa một bão táp sắp ập đến. Sự hỗn loạn trong tâm hồn anh bắt đầu trỗi dậy, khi nhận ra rằng lời hứa từ ngày xưa, lời hứa đã quên mất, đang trở thành một lời nguyền đe doạ tương lai.
Trái tim anh đập nhanh, tiếng nói ấm áp của tiểu cô nương vang lên như một lời thách thức đầy quyết liệt. Bạc Gia Mộc bỗng nhận ra rằng sự thay đổi của cô bé không chỉ là bởi thời gian trôi qua, mà còn là do anh chính là nguyên nhân. Anh nhận ra mình cần phải đối diện với bản thân, với quá khứ đầy trắc trở, để có thể sửa chữa tất cả trước khi mọi thứ trở nên quá muộn.