Trận đại chiến giữa ánh sáng và bóng tối đang dần lan tỏa khắp vùng đất phủ đầy lớp tuyết dày. Cảnh sắc tưởng chừng như bình yên lại ẩn chứa một căng thẳng khó tả. Bước từng bước trên con đường mùa đông lạnh lẽo, tôi cảm nhận rõ hơi thở của sự nguy hiểm đang từng ngày càng áp sát.
Ác quỷ đội đầu, người được coi là biểu tượng của tà ác và hỗn loạn, giờ đây trước mắt tôi chỉ còn là một hình bóng yếu đuối và lạc lõng giữa băng tuyết. Những ánh mắt mê man và đau đớn, những nụ cười bất lực trước số phận, tất cả đã khiến tôi không thể không cảm thông và xót xa.
Giọt nước mắt băng giá rơi từ đôi mắt ẩn sau chiếc mặt nạ đen, ác quỷ đội đầu nhìn thẳng vào tâm hồn tôi, như muốn thổn thức đôi tâm hồn lạc lối. "Hãy cứu rỗi cuộc đời tôi," tiếng nói yếu ớt vang lên, như một lời thề non hẹn đã lâu.
Những kí ức về quá khứ và những vết thương không thể lành đã làm tôi hiểu ra rằng, đằng sau sự tàn bạo và bất công ấy chính là một con người đang đấu tranh với chính bản thân mình. Và bản thân tôi, một phần của câu chuyện này, có thể là chìa khóa để mở ra cánh cửa dẫn tới ánh sáng cho linh hồn lạc lối của ác quỷ đội đầu.