Trong ánh đèn loáng thoáng của nhà hàng "Thủy Triều Phù Thủy", bầu không khí đột ngột trở nên ẩm ướt và khó chịu, như một dấu hiệu báo trước cho điều gì đó đen tối đang ẩn chứa. Nguyệt Hạ đứng im như tượng đá, vẻ mặt lạnh lùng nhưng chứa chan sự lo lắng sâu kín.
"Vị khách này có vẻ khá... đặc biệt," cô nghĩ trong lòng, ánh mắt chằm chằm vào người đó, cố gắng đoán xem điều gì đang lẩn khuất sau lớp vỏ bọc u ám kia.
Khi chén ưu phiền được đặt trước mặt người phụ nữ bí ẩn, cả căn phòng như rung lên trong một giọt mực tối tăm. Người phụ nữ cầm chén, ánh mắt sâu thẳm như biển khơi đêm tối, như muốn thâm nhập vào tâm hồn của cô để khám phá bí mật đang rối ren bên trong.
Một hơi thở. Một giọt nước mắt. Một cái hôn. Hương vị ưu phiền kỳ bí lan tỏa, cuốn hút và đầy mê hoặc như lời nguyền bí ẩn từ một thế giới quá khác biệt.
Và khi người phụ nữ nuốt chén đắng cay, thế giới quanh cô dần trở nên lạ lẫm, biến ảo. Những ký ức mờ ảo từ quá khứ bắt đầu trỗi dậy, cuốn hút cô vào một vũ trụ tối tăm đầy ẩn hình và sự thật khủng khiếp. Đó chính là khởi đầu của một cuộc phiêu lưu siêu nhiên đầy cam go và bí ẩn đằng sau những bức màn che kín sự thật trong lòng con người.