Trên con đường đầy lá rụng, Mitsui bước đi trong cô đơn. Ánh mắt buồn bã, trái tim anh như chìm đắm trong biển cả của những góc khuất bí mật. Cuộc đời anh như một bức tranh tĩnh lặng, chỉ có mình anh để bồi hồi mỗi bức nét.
Đến một ngày, Sone xuất hiện đột ngột như một cơn gió lay động tâm hồn Mitsui. Mỗi ánh nhìn, mỗi điệu bộ của Sone như một cánh cửa mở ra những kí ức xưa cũ, những nỗi đau từng góc khuất trong tâm hồn Mitsui. Mọi chuyện bắt đầu hé mở như một câu chuyện kỳ lạ, nhưng cũng không khó hiểu.
Trải qua những lần gặp gỡ, những cử chỉ, lời nói, Mitsui dần nhận ra rằng mình không thể trốn tránh bản thân mãi. Sự tương phản giữa bản thân đang dần hé mở, chạm vào những ranh giới anh từng tưởng chừng không bao giờ vượt qua được. Cuộc sống bình thường dường như đã biến mất, thay vào đó là một trò chơi đầy rẫy những bí ẩn, những chuỗi ngày gay cấn mà Mitsui chưa từng trải qua.