Trận đại chiến giữa Ma Vương và Bà Witch Hazel đang đến ngày quyết định. Cả hai đều đang dốc hết sức lực vào những đòn tấn công mãnh liệt. Ánh mắt Ma Vương lóe lên vẻ quyết tâm sáng rỡ, nhưng cũng ẩn chứa một gì đó khác biệt, không giống với lẽ thường của một vị vua địa ngục. Bà Witch Hazel cảm thấy hoàn toàn lạ lẫm trước sự thay đổi trong thái độ của Ma Vương, cô hoảng sợ nhận ra rằng đây không phải là tình huống mà Bà từng đối mặt.
Khi một cơn gió lạ thoáng qua, Ma Vương dừng lại, nở nụ cười tươi sáng đến không ngờ. "Những gì ta làm ở đây, chẳng phải đã quá nhàm chán sao?" Ma Vương nói nhẹ nhàng, nhưng từng từ như một đòn giáng xuống lòng Bà Witch Hazel. "Chúng ta đã cố gắng hủy diệt nhau hàng thế kỷ, nhưng liệu không phải cuộc sống là một điều vui vẻ hơn sao?"
Bà Witch Hazel chậm rãi ngước nhìn Ma Vương, cái nhìn kinh ngạc pha lẫn sự ngạc nhiên không thể che giấu. Một cảm giác mới lạ bắt đầu nuốt trọn cả con tim Bà, khi cô nhận ra rằng, thế giới của họ, thế giới mà Bà tin rằng phải chìm trong bóng tối mãi mãi, có thể thay đổi với sự tươi mới từ Ma Vương.
Một trận chiến mới bắt đầu, không phải là trận chiến đẫm máu, mà là trận chiến để tìm kiếm niềm vui và ý nghĩa trong một thế giới mà người ta cho rằng không có điều đó. Ma Vương và Bà Witch Hazel nép sau lớp giả vỏ cứng nhắc, để bộc lộ những khía cạnh đáng yêu và hài hước của bản thân, từ đó chứng minh rằng cả Ma Vương cũng có thể thay đổi và tìm ra niềm vui đích thực trong cuộc sống.