Ánh mặt trời ló dạng sau những đỉnh núi Võ Lâm, vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên bị che phủ bởi dòng máu đỏ tươi và hơi thở cuối cùng của những người lính đã ngã xuống. Thiên Lôi và Lăng Tử đứng đối diện nhau, hai bóng hình tanh khốc nhưng lại chứa đựng nỗi đau và hy vọng làm rung động cả vùng đất này.
Thiên Lôi nhấn chặt cầm tay súng, ánh mắt lạnh lùng nhưng cũng ẩn chứa sự đau xót. Trong khi đó, Lăng Tử nhấn chặt cầm dao, vẻ mặt ác ma nhưng lòng bất an rùng mình. Họ đã cùng chứng kiến quá khứ bi kịch, nhưng liệu họ có thể vượt qua và tạo nên một tương lai mới cho Võ Lâm?
Những viên đạn vẫn tiếp tục rơi xuống, âm thanh nổ súng như những cơn thịnh nộ của tử thần. Trận chiến này không chỉ là cuộc đấu giữa hai tay súng, mà còn là cuộc đấu giữa quá khứ và tương lai, giữa sự thù hận và hy vọng.
Và khi ánh mặt trăng lừng lẫy ló dạng giữa bầu trời đen đỏ, mọi thứ đều rõ ràng hơn bao giờ hết. Họ không thể tránh khỏi số phận của mình, nhưng liệu họ có thể chấp nhận và điều chỉnh nó? Sự trỗi dậy, sự đổ máu, và sự hy vọng cuối cùng sẽ dẫn họ tới đâu? Câu trả lời chỉ có thể được biết khi ngọn gió cuối cùng thổi qua núi Võ Lâm, đánh dấu hồi kết của một trận chiến không bao giờ quên.