Trận động đất đã làm tan chảy mọi điều tưởng chừng vững vàng, kéo Satoru và những người bạn của anh ta vào cơn ác mộng tột cùng. Khi nhận ra mình một mình trước vẻ hoang dã khắc nghiệt, Satoru không thể tin vào mắt mình. Không có dấu vết nào của nền văn minh, không có âm thanh nào ngoài tiếng gió reo trong bụi cây. Trái tim anh đập rộn rã, cảm giác cô đơn chưa bao giờ tồn tại đến thế.
Giữa bối cảnh hoang vắng, tâm lý Satoru bắt đầu trỗi dậy. Trải qua nỗi sợ hãi, tuyệt vọng, và sự tuyệt vọng, anh phải đối diện với bản ngã thực sự của mình để tồn tại. Sự sống còn không chỉ là cuộc chiến với tự nhiên hung ác xung quanh, mà còn là cuộc chiến trong tâm hồn, đấu tranh với những bóng tối mà anh từng giấu kín. Sự hiện diện của anh quyết định giữa cuộc sống và cái chết, và câu trả lời chỉ có thể nằm trong sự vươn lên từ đáy lòng đen tối nhất của con người.