Trên bức trời Ai Cập nắng cháy gay gắt, Mễ Hi Dao đứng trước Pharaoh với tâm hồn rối bời. Anh vua với ánh mắt sâu thẳm nhưng tràn ngập sự sủng ái đặc biệt, nơi đó không có sự tức giận hay thù hận mà cô từng lo sợ. Pharaoh biết rằng cô không phải là người thật, nhưng anh không một lần lộ ra dấu hiệu nào của sự phẫn nộ. Thay vào đó, tình cảm của anh dành cho Mễ Hi Dao ngày càng tựa như dải lửa đang soi sáng con đường tăm tối trong tâm hồn cô.
Ngay cả khi được bao bọc trong biển ánh sáng vàng óng ấy, Mễ Hi Dao vẫn cảm thấy hoảng sợ và bối rối. Cô chẳng biết liệu tình yêu giữa họ có thể tồn tại giữa một vị vua và một người phụ nữ bí ẩn không thuộc về thế giới này. Vương quốc nguyên thủy của Pharaoh và sức mạnh khổng lồ của anh đan xen với những mộng mơ nhỏ bé về tương lai của cô.
Trái tim Mễ Hi Dao rối tung, trăn trở giữa bước tiếp vào thế giới đầy quyền lực nhưng đầy bí ẩn của Pharaoh hay là rút lui khỏi ánh sáng để không bị vùi dập bởi bóng tối kỳ lạ ấy. Nhưng dần dần, trong cái vòng xoáy tình yêu chân thành, cô nhận ra rằng tất cả con người, dù ở bất kỳ thời đại nào, đều khao khát tình yêu và sự chân thành. Điều cuối cùng cô muốn là tìm ra bản thân mình giữa dòng chảy của tình yêu - mạnh mẽ, đẹp đẽ và khó lường.