Trên con đường rợp bóng cây, Frieren và Asa bước đi bên nhau, giữa cảnh đồng hoa nở rộ. Ánh nắng mặt trời âu yếm lên mái tóc mượt của cô bé, tạo nên bức tranh tươi sáng giữa không gian u tối của phù thủy bất tử. Dần dần, Frieren cảm thấy những lớp băng đá bên trong lòng cô tan chảy, khi cô nhìn thấy nu cười trong trẻo của Asa trở thành nguồn sức mạnh lạ lùng giúp cô vượt qua những khó khăn.
Tuy nhiên, hạnh phúc ngắn ngủi chỉ là điểm sáng nhỏ giữa màn đêm u tối đang bao trùm cả hai. Kẻ thù mà Frieren từng trói buộc, những bí ẩn về quá khứ đen tối bắt đầu hiện lên, làm cho cô phải đối diện với những yếu tố mà cô từng cố quên lãng. Trước mắt cô giờ đây không chỉ là việc giải cứu một cô bé, mà là cuộc chiến với chính bản thân cô, với những hận thù và đau thương mà cô đã giam giữ từ hàng ngàn năm qua.
Frieren phải đứng trước quyết định khó khăn nhất trong cuộc đời bất tử của mình: chấp nhận quá khứ và học cách sống cho tương lai, hay để bản thân bị vùi dập trong bóng tối mãi mãi. Dòng lệ cay đắng lăn dài trên gương mặt cô, trước khi ánh sáng cuối cùng của hy vọng chói lên trong lòng bàn tay run rẩy của Frieren.