Trong căn phòng học lúc bình minh, ánh nắng mảnh mai len lỏi vào qua khung cửa sổ, làm nổi bật đường nét gương mặt của cô gái đang ngồi đối diện với chàng trai. Anh ta nhìn cô với ánh mắt đầy biểu cảm, lúc đắn đo lúc bối rối.
"Anh chẳng biết phải làm sao nữa...," anh nói, giọng điệu phân vân.
Cô gái cười nhẹ, ánh mắt ấm áp. "Cậu chỉ cần nói ra đi. Chúng ta đã từng thân thiết như thế mà."
Anh dần nâng đầu lên, ánh mắt quyết định. "Tớ...tớ thích cậu. Thích từ khi nào không biết. Có lẽ từ lúc cùng nhau tham gia clb hội hoạ hay từ khi cậu vẽ bức tranh biển ấy. Cậu biết không, tớ...tớ chưa bao giờ quên được cảm giác ấy. Vậy nên...cậu có thể cho tớ cơ hội được không?"
Cô gái khẽ cười, lòng xúc động. "Đó chính là điều mà tớ muốn nghe từ lâu rồi đấy."
Và họ ôm nhau trong sự ngọt ngào của tình yêu bắt đầu nở hoa giữa những khoảnh khắc dịu dàng của mùa Giáng Sinh.