Trên con đường của Utopia Gakuen, ánh sáng lấp lánh của bóng chiều buông đã nhường chỗ cho bóng đêm u tối. Himoto Sora, với đôi mắt sáng như ngọn đèn hi vọng, bước đi qua những con hành lang trống vắng của trường. Trái tim cô đập rộn ràng, nhưng không phải vì sự hồi hộp của một ngày học mới, mà là bởi nỗi lo lắng và sự bất công đang len lỏi trong Utopia Gakuen.
Phòng tập của nhóm hiệp sĩ nam đang vang lên những tiếng la hét dã man, tiếng gươm va chạm với nhau làm rung chuyển không khí. Sora đứng im, không dám tin vào những gì mắt mình chứng kiến. Cô nhìn thấy một cô gái tóc hồng nhỏ bé bị nhốt giữ giữa đám đàn ông, cô gái đó chính là vũ khí của họ, không phải là một con người.
Không thể nhịn được nữa, Sora bất chấp mọi nguy hiểm, bước vào vòng tròn chiến đấu. "Dừng lại! Đây không phải cách để đối xử với bất kỳ con người nào!" Sora gào lên, giọng điềm đạm nhưng đầy quyết tâm. Điều này đã khiến tất cả mọi người trong phòng ngạc nhiên. Không ai từng dám thách thức quy tắc của trò chơi như vậy.
Từ đó, Sora đã bắt đầu hành trình của mình, vượt qua mọi thử thách và thách thức đối với công lý và sự công bằng. Cô trở thành người hùng của những người bị đánh bại, biến Utopia Gakuen từ một nơi của tội ác thành một miền đất hòa bình mà ai cũng đều được tôn trọng và yêu thương.