Trong bức tranh u ám của một ngày mưa phùn, một người đàn ông trẻ tuổi bước dần vào khu rừng hoang vu. Tiếng rên rỉ buồn của cô tiên Sabrina vang lên từ căn hố đen tối. Không ngần ngại, anh vươn tay giúp cô. Khi cánh tay mảnh khảnh của Sabrina chạm vào tay anh, một cơn lốc xoáy tăm tối bắt đầu quét qua khu rừng. Những ánh đèn xanh lờ rợ từ đôi mắt đầy uẩn khí của cô tiên thổi bay màn đêm tối đen.
Trái tim anh đập thình thịch, cảm giác lạ lùng lan tỏa trong người. Đôi mắt của Sabrina lúc này không còn lạnh lùng mà chứa đựng nỗi đau và nỗi khát khao tự do lâu nay. Hai bóng người đôi bên nhau hiện lên một vẻ đẹp kỳ lạ như hòa quyện giữa ánh sáng và bóng tối. Anh nhận ra rằng việc giải thoát cho Sabrina không chỉ đơn thuần là để cứu một sinh mạng, mà còn là để giải thoát cho chính bản thân mình khỏi vết thương ký ức.
Với tâm hồn đầy sóng gió, anh và Sabrina cùng nhau bước ra khỏi khu rừng u ám, bước vào một thế giới mới lấp đầy ánh sáng và hy vọng. Đầu tiên chúng ta phải tìm thấy niềm tin trong lòng mình, để từ đó có thể cứu vớt cả bản thân lẫn những linh hồn bị mắc kẹt trong bóng tối.