Trên đỉnh núi đá cô độc, Shiro đối diện với Quỷ Vương, ánh mắt đầy căm hận nhưng cũng lấp lánh ánh sáng hy vọng. Trái tim anh đập mạnh, những kí ức đau lòng tuôn trào như sóng biển dữ dội. Khi nhìn vào đôi mắt u ám của Quỷ Vương, Shiro bỗng nhận ra sự cô đơn và nỗi đau không biết tận của kẻ đã từng bị lẫn vào vòng xoáy tàn bạo của sức mạnh.
"Tại sao, Quỷ Vương? Tại sao phải chọn con đường của bóng tối và hủy diệt?" Shiro lên tiếng, giọng đầy bi thương nhưng cũng tràn đầy nghị lực.
Một cơn gió bất ngờ thổi qua, làm lay động ánh đèn mặt trăng chiếu sáng lên cảnh sát của Quỷ Vương. Đôi mắt ấy, thường mang vẻ lạnh lùng và tàn nhẫn, giờ đây lóe lên một tia hy vọng và ân cần.
"Ta đã lựa chọn con đường đó không phải vì ta muốn, mà là vì ta không còn lựa chọn nào khác." Quỷ Vương thốt lên, giọng nói âm u và chứa đựng bi kịch khó tả.
Shiro cảm thấy trái tim mình rạn nứt, hiểu rằng đằng sau vẻ ngoài tàn bạo ấy là một trái tim hủy hoại bởi quá khứ đau thương. Liệu họ có thể hòa giải và đánh bại số phận đã định sẵn, hay sẽ tiếp tục chiến đấu cho sự trả thù? Câu trả lời chỉ có thể nằm trong quyết định của Shiro, khi mặt trận giữa ánh sáng và bóng tối đang dần trở nên mờ nhạt...