Trận chiến đẫm máu giữa Akari và Edison đang đến hồi cao trào. Bên ngoài, cánh cửa ngăn chặn dòng linh hồn bị thất lạc mở ra, phát ra ánh sáng lấp lánh, tỏa sáng như một hi vọng mong manh. Trên bầu trời đêm tối, đôi cánh đen tối của Akari bừng sáng lên, phát ra tia sáng chói lọi, phản chiếu ánh đèn mờ ảo của mặt trăng.
Akari nhìn thẳng vào đôi mắt vốn trung thành của Edison, giờ đây lại tràn ngập vẻ lạnh lùng và ám muội. "Tại sao, Edison? Anh đã làm gì mà lòng trung thành dành cho tôi đã biến mất?" - Akari hỏi, giọng nói run rẩy nhưng không thiếu quyết liệt.
Edison chỉ cười khẩy, ánh mắt trống rỗng như không còn là của hắn. "Chính em mới là cản trở đường đi của chúng ta, Akari. Chẳng phải sức mạnh trong em mới là nguyên nhân khiến cho thế lực này muốn tiêu diệt em sao?" - Edison bày tỏ.
Sự phản bội của người bạn thân nhất khiến cho Akari đau lòng nhưng cũng khiến cho cô hiểu rằng, trên con đường tìm kiếm sự thật và giải thoát, không phải lúc nào tình bạn và tình yêu cũng là thanh kiếm bất khuất. Đôi cánh đen của Akari vẫn lan tỏa ánh sáng hy vọng, rằng giữa biển người đen tối, vẫn còn ánh sáng cho những linh hồn mất mát.