Trong lúc Thường Đình quật ngã một tay uyển chủng, từ bóng tối bất ngờ xuất hiện một nhân vật lạ mặt, đeo mặt nạ và áo choàng đen bí ẩn. Ánh mắt của hắn như hai tia lửa đỏ rực, phản chiếu sự căm tức và quyết tâm khó hiểu.
"Em là ai? Đứng lại ngay!" Thường Đình lắng nghe tiếng hắn vang lên, trái tim anh đập mạnh vì sự căng thẳng.
Hắn cười lạnh, nhấn chìm ngón tay vào vết thương của uyển chủng, khiến bối cảnh bị rung chuyển. "Thường Đình, em chưa biết gì sao? Có lẽ thế giới này chẳng giống như em vẫn tưởng." Hắn nhấn mạnh, ánh mắt giật mình của Thường Đình như bị hắn xuyên thấu.
"Đừng có đùa! Ai cậu chứ?" Thường Đình rõ ràng thấy sự lố bị vẻ thân hữu và âm mưu ẩn sau mái mặt phúc hắc của người lạ.
"Chỉ có một cách để em hiểu." Người đó thốt lên, và một biến đổi kì lạ bắt đầu xảy ra xung quanh Thường Đình. Cảm giác mạnh mẽ đè nặng lên anh, nhưng ôm lấy bóng tối đó là sự thật mà anh chưa từng tưởng.