Trên bức tường phòng lạnh lẽo, ánh sáng mờ dần, làm nổi bật hình ảnh hai người đàn ông. Dowan nhìn Chamin với ánh mắt không thể định rõ, nhưng trong đôi mắt ấy lại hiện lên điều gì đó khác biệt, một sự khát khao sóng sánh khôn cùng mà cậu chưa từng thấy ở người kia.
"Chamin, tại sao?" Dowan thảng thốt, giọng điệu bất an đầy rối loạn.
Chamin không đáp, chỉ cử đầu mời Dowan đến gần. Những bước chậm rãi, Dowan như đang bước vào một ảo giác không thể hiểu nổi. Khi khoảng cách giữa họ gần hơn, ánh sáng vẫn chiếu sáng, nhưng bên trong phòng, bóng đêm lại dần phủ lên hai người.
"Anh không biết tại sao, Dowan. Nhưng cảm giác này... không thể phủ nhận." Tiếng nói của Chamin như dầy lên từ đáy tâm hồn, làm rung động cả con tim của Dowan.
Một cú shock tột cùng. Dowan đứng như đinh đóng cột, mắt không rời khỏi đôi mắt ấy. Những kí ức xa xôi cùng cảm xúc dâng trào, nhưng tất cả lại cuốn theo những vòng lẩn quẩn của bí mật và sự mê ly.
"Chamin... chúng ta là ai nhỉ?" Dowan tự hỏi, giọng nghẹn ngào.
Và khi sự im lặng rơi vào, bí mật bắt đầu hé lộ, làm lung lay cả thế giới của Dowan. Mỗi cử động, mỗi lời nói, mỗi cái nhìn đều là một mảnh ghép của một câu chuyện đã từng tồn tại và tan biến.
Dowan lẻ loi giữa yêu và hận, sợ hãi và khát khao, chờ đợi câu trả lời cuối cùng cho một tình yêu đã phai nhạt, hay để buông bỏ để có thể bắt đầu mới. Trong căn phòng cạnh phòng, những hiểu biết mới sẽ nuôi lên lửa đam mê hay phủ lên mọi hy vọng bằng màn bí mật đen tối?