Marina Vermont đứng trước gương, nhìn vào chiếc máy ảnh chân dung với ánh đèn sáng chói chiếu sáng trực tiếp vào khuôn mặt hoàn hảo của mình. Cô biết rằng mình đã trải qua nhiều thử thách, nhưng nỗi đau trong quá khứ vẫn còn hiện hữu trong từng vết sẹo trên khuôn mặt mà thuốc đã che lấp.
"Marina Vermont, bạn đã sẵn sàng cho cơ hội thứ hai chưa?" Giọng nói lạnh lùng của đạo diễn vang lên, như lời nhắc nhở về quá khứ đau thương mà cô chịu đựng.
Marina nhếch môi, ánh mắt sáng lên với một quyết tâm không thể rung động. "Tôi không ngây thơ như trước nữa. Và lần này, tất cả sẽ hoàn toàn khác."
Trên sân khấu, ánh đèn kéo theo những bóng người xa lánh, nhưng Marina không sợ hãi. Cô nhấn nút phun sương, tạo ra một bầu không khí huyền bí, và từng bước đi lên ánh sáng. Khuôn mặt "hoàn hảo" của cô nở nụ cười mỉa mai, là biểu hiện của sự trả thù mãnh liệt và quyết tâm không ngừng.
Dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ, Marina Vermont bắt đầu một vở kịch mới - vở kịch của sự trả thù, sự đổi mới và một chút lẫn lộn giữa vai diễn và thực tế.