Trên con đường vắng lặng của trường đại học, Do Kwon bước đi với bước chậm rãi, cảm thấy như cả thế giới này đang quay cuồng xung quanh cậu. Mọi suy nghĩ, mọi ẩn tình trong tâm hồn Do Kwon đều trở nên trần trụi trước ánh nhìn sắc bén của Ryeo Soo. Chàng ta, người có khả năng đọc suy nghĩ của người khác, bỗng dưng trở thành phép thử không lời giải cho cậu.
"Đã bao lâu rồi, Do Kwon? Hẳn cậu không thể giấu được gì khỏi tôi nữa." Ryeo Soo thản nhiên nói, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa nhiều điều không thể lường trước.
Do Kwon cảm thấy tim mình như muốn nhảy ra khỏi ngực, như muốn bỏ chạy khỏi sự thâm nhập của Ryeo Soo vào tâm hồn cậu. Nhưng không, cậu không thể chạy trốn được, cứ như thế này mọi bí mật sẽ bị vạch trần, cảm xúc sẽ trào dâng.
"Cậu... Cậu có thể ngưng không?" Đôi mắt Do Kwon run lên, bộc lộ sự yếu đuối mà cậu luôn cố che giấu.
Nhưng Ryeo Soo chỉ cười khẩy, bước gần hơn với Do Kwon, làm cho khoảng cách giữa họ trở nên vô cùng gần gũi. "Nếu cậu không thể nói ra những gì cậu muốn, thì để tôi đọc được chúng. Nói rằng cậu nghe rồi đi, Do Kwon."
Và trong khoảnh khắc ấy, Do Kwon nhận ra rằng, có lẽ việc chạy trốn không phải là lựa chọn đúng đắn. Liệu tình cảm giữa họ có thể vượt qua sự kiểm soát, hay chỉ là một trò chơi đầy ẩn ý của số phận chúng ta?