Khi Noctis đưa bàn tay đến Nhân Ngư, anh có cảm giác mình như bị hấp dẫn bởi một lực lượng vô hình. Đôi mắt xanh biếc của Nhân Ngư nhìn sâu vào tâm hồn Noctis, như muốn xuyên thấu mọi bí mật che khuất. "Đến với em," giọng nói của Nhân Ngư vang lên trong đầu Noctis, mê hoặc và đầy ẩn ý.
Trái tim Noctis đập mạnh, những suy nghĩ dường như bị lôi cuốn sâu vào Đầm Lầy mê hồn của Nhân Ngư. Anh mở miệng nhưng không thốt nên lời, chỉ có ánh mắt đắm chìm trong biển cả sâu thẳm. Nhân Ngư mỉm cười, ánh mắt trở nên ấm áp hơn, nhưng vẫn ẩn chứa một vẻ u buồn khó diễn tả.
Noctis nhận ra rằng, ẩn sau vẻ đẹp tuyệt vời và sức hút lạ thường của Nhân Ngư, cũng chính là sự cô đơn và khao khát tiếp xúc với thế giới bên ngoài của cô. Anh không thể rời mắt khỏi Nhân Ngư, lòng bắt đầu nao nức, mây cảm xúc lấp lánh như những vì sao trên bãi biển đêm tối.
Dần dần, Noctis nhận ra rằng, tình cảm của anh dành cho Nhân Ngư không thể giấu được nữa. Liệu hai con người thuộc hai thế giới khác biệt có thể cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, hay sẽ chìm sâu vào Đầm Lầy không lối thoát, chôn vùi tình yêu mãnh liệt giữa họ?